Người đưa tin
Administrator
-
Người đưa tin
Giới quan sát nhận định, nếu mối quan hệ của Australia với Trung Quốc tiếp tục xấu đi, Bắc Kinh có thể sẽ tăng cường nhiều hơn các hoạt động thách thức lợi ích chiến lược của Australia ở khu vực Nam Thái Bình Dương. Điều này đã xảy ra ở Papua New Guinea (PNG), quần đảo Solomon, Vanuatu và Fiji, những nước láng giềng chiến lược và gần gũi nhất của Australia. Tuy nhiên, cách tiếp cận của Australia trong việc chống lại các hoạt động tăng cường ảnh hưởng của Trung Quốc trong khu vực cần được tính toán lại. Bài phân tích của chuyên gia Jeffrey Wall đăng trên trang của Viện Chính sách Chiến lược Australia (ASPI) cho thấy sự tăng cường ảnh hưởng của Australia đối với PNG.
Các chương trình viện trợ của Australia như sáng kiến Pacific Step-up (Bước tiến Thái Bình Dương) mặc dù được đánh giá là rất hào phóng nhưng có vẻ không đủ để thách thức và làm giảm ảnh hưởng của Trung Quốc trong khu vực. Đã đến lúc Australia cần phải đẩy mạnh và có sự táo bạo hơn khi muốn nâng cao vai trò chiến lược trong khu vực Nam Thái Bình Dương và tại PNG.
Chương trình viện trợ PNG 600 triệu AUD (khoảng 433 triệu USD)/năm của Australia cần một sự tái cấu trúc lớn. Chương trình này mặc dù đang hoạt động tốt ở PNG và đóng vai trò quan trọng trong việc thể hiện vai trò của Australia tại PNG nhưng không thực sự có thể giảm vai trò của Trung Quốc tại PNG đặc biệt trong các lĩnh vực xây dựng cơ sở hạ tầng, giáo dục, nông nghiệp và truyền thông.
Gần đây, ông trùm khai thác mỏ của Australia Andrew Forrest đã có chuyến thăm PNG và ký một biên bản ghi nhớ với Thủ tướng PNG để có thể tham gia vào việc xây dựng công trình thủy điện Purari. Dự án này được thực hiện tại tỉnh Gulf có vị trí gần với Australia đã được đề xuất từ lâu. Trước đó, công ty Origin Energy đã dành nguồn lực để thực hiện dự án này cách đây một thập kỷ, nhưng không hiệu quả. Chính quyền bang Queensland vào thời điểm đó cũng quan tâm đến một số công ty khai thác mỏ, nhưng không có dự án nào tiến triển.
Chính phủ PNG đã khơi dậy sự quan tâm đến dự án trên thông qua công ty cổ phần doanh nghiệp nhà nước của nước này, Kumul Consolidated Holdings. Giới quan sát nhận định, lợi ích của ông Forrest nằm ở nguồn năng lượng rẻ, đáng tin cậy để làm nền tảng cho một nhà máy luyện kim có thể được xây dựng ở khu vực lân cận phía Tây, nơi thậm chí tính về khoảng cách còn gần Australia hơn dự án Purari.
Dự án Purari cần được thúc đẩy để trở thành một dự án lớn, giúp nâng cao vai trò của Australia đối với PNG theo cách thực sự giúp quốc gia láng giềng có thể cung cấp điện giá cả phải chăng cho người dân và các doanh nghiệp, đồng thời mở ra cơ hội thực sự cho quá trình xử lý khoáng sản hạ nguồn, bao gồm chế biến quặng sắt và bô-xít từ Australia.
Nếu Australia chấp nhận dự án này, cùng với các ngân hàng, công ty xây dựng và lĩnh vực khoáng sản, Trung Quốc sẽ không có khả năng đầu tư vào dự án này của PNG. Lợi thế khác của việc nghiêm túc xem xét dự án Purari là giảm bớt khả năng hiện thực hóa một dự án thủy điện khác mà Trung Quốc đang thúc đẩy không ngừng với Chính phủ PNG, đó là dự án nhà máy thủy điện Ramu 2. Phê duyệt ban đầu cho dự án Ramu 2 đã được trao vào năm 2015 cho một tập đoàn xây dựng Trung Quốc, với sự tài trợ của ngân hàng xuất nhập khẩu Trung Quốc Eximbank. Ramu 2 có thể sẽ khiến công ty điện quốc gia PNG Power phá sản, do nhu cầu năng lượng hạn chế và chi phí xây dựng ước tính khoảng 2 tỷ USD.
Trong khi đó, Purari, nếu được tài trợ và phát triển hợp lý, có thể đáp ứng các nhu cầu năng lượng chính của PNG ngay cả với sự phát triển theo từng giai đoạn trong khoảng thời gian nhiều năm.
Các dự án có tầm ảnh hưởng và tác động lớn mà Australia có thể xem xét là tái phát triển các trường đại học của PNG, vốn thường xuyên bị thiếu vốn trong nhiều năm. Có một số bằng chứng về mối quan tâm của Trung Quốc đối với việc xây dựng các dự án trường học lớn ở thủ đô Port Moresby và các dự án nhỏ hơn ở những khu vực khác của đất nước.
Năm 2010, Chính phủ Australia và PNG đã khởi xướng việc đánh giá lĩnh vực giáo dục đại học của PNG với việc cấp một số nguồn vốn bổ sung. Nhưng để có thể tái cơ cấu toàn ngành, trong đó ưu tiên cho khai khoáng, nông nghiệp, kinh doanh, công nghệ thông tin và du lịch, là một điều quá sức.
Ngoài các dự án lớn được lựa chọn, Australia cần cùng Quỹ Tiền tệ Quốc tế (IMF) và Ngân hàng Thế giới (WB) có các cuộc thảo luận với Chính phủ PNG về khả năng thoát khỏi hoặc ít nhất là giảm thiểu các khoản nợ của PNG đối với Trung Quốc.
PNG hiện có tổng nợ quốc gia lên đến gần 40 tỷ kina (khoảng 10,8 tỷ USD), chiếm khoảng 40% GDP quốc gia. Chiếm tỷ trọng lớn và ngày càng tăng là các khoản vay từ Trung Quốc trong các lĩnh vực như cơ sở hạ tầng, thông tin liên lạc và nông nghiệp. Các khoản nợ này không bao gồm toàn bộ những khoản nợ liên quan đến Sáng kiến Vành đai và Con đường (BRI) mà PNG đã hợp tác với Trung Quốc vào năm 2018.
PNG nợ Trung Quốc khoảng 2,5 tỷ kina (790 triệu USD) tính riêng cho các dự án về truyền thông và hàng trăm triệu cho các dự án đường bộ đang được triển khai. Ngoài các khoản nợ trên thì các khoản nợ từ việc tham gia sáng kiến BRI đang dần rõ ràng hơn.
Australia có thể cần phải đổi mới trong các cuộc thảo luận với PNG về việc giảm phụ thuộc vào các khoản vay từ Trung Quốc và ngăn chặn các khoản nợ đó gia tăng. PNG đã miễn cưỡng đồng ý với một gói tái cơ cấu do IMF dẫn đầu, nhưng PNG có thể có ít sự thay thế, ngoài một gói cứu trợ từ Trung Quốc, đã nằm trong chương trình nghị sự năm 2019.
Những đề xuất của tác giả tập trung chủ yếu vào PNG nhưng có mức độ liên quan tương tự như mối quan hệ của Australia với các quốc gia Nam Thái Bình Dương khác. Ưu tiên trước mắt của Australia là xem xét các dự án lớn và táo bạo nhằm nâng cao ảnh hưởng của Australia và hỗ trợ các quốc gia Thái Bình Dương trong các lĩnh vực quan trọng vào thời điểm những dự án bị thử thách nghiêm trọng về mặt kinh tế và chiến lược.
Các chương trình viện trợ của Australia như sáng kiến Pacific Step-up (Bước tiến Thái Bình Dương) mặc dù được đánh giá là rất hào phóng nhưng có vẻ không đủ để thách thức và làm giảm ảnh hưởng của Trung Quốc trong khu vực. Đã đến lúc Australia cần phải đẩy mạnh và có sự táo bạo hơn khi muốn nâng cao vai trò chiến lược trong khu vực Nam Thái Bình Dương và tại PNG.
Chương trình viện trợ PNG 600 triệu AUD (khoảng 433 triệu USD)/năm của Australia cần một sự tái cấu trúc lớn. Chương trình này mặc dù đang hoạt động tốt ở PNG và đóng vai trò quan trọng trong việc thể hiện vai trò của Australia tại PNG nhưng không thực sự có thể giảm vai trò của Trung Quốc tại PNG đặc biệt trong các lĩnh vực xây dựng cơ sở hạ tầng, giáo dục, nông nghiệp và truyền thông.
Gần đây, ông trùm khai thác mỏ của Australia Andrew Forrest đã có chuyến thăm PNG và ký một biên bản ghi nhớ với Thủ tướng PNG để có thể tham gia vào việc xây dựng công trình thủy điện Purari. Dự án này được thực hiện tại tỉnh Gulf có vị trí gần với Australia đã được đề xuất từ lâu. Trước đó, công ty Origin Energy đã dành nguồn lực để thực hiện dự án này cách đây một thập kỷ, nhưng không hiệu quả. Chính quyền bang Queensland vào thời điểm đó cũng quan tâm đến một số công ty khai thác mỏ, nhưng không có dự án nào tiến triển.
Chính phủ PNG đã khơi dậy sự quan tâm đến dự án trên thông qua công ty cổ phần doanh nghiệp nhà nước của nước này, Kumul Consolidated Holdings. Giới quan sát nhận định, lợi ích của ông Forrest nằm ở nguồn năng lượng rẻ, đáng tin cậy để làm nền tảng cho một nhà máy luyện kim có thể được xây dựng ở khu vực lân cận phía Tây, nơi thậm chí tính về khoảng cách còn gần Australia hơn dự án Purari.
Dự án Purari cần được thúc đẩy để trở thành một dự án lớn, giúp nâng cao vai trò của Australia đối với PNG theo cách thực sự giúp quốc gia láng giềng có thể cung cấp điện giá cả phải chăng cho người dân và các doanh nghiệp, đồng thời mở ra cơ hội thực sự cho quá trình xử lý khoáng sản hạ nguồn, bao gồm chế biến quặng sắt và bô-xít từ Australia.
Nếu Australia chấp nhận dự án này, cùng với các ngân hàng, công ty xây dựng và lĩnh vực khoáng sản, Trung Quốc sẽ không có khả năng đầu tư vào dự án này của PNG. Lợi thế khác của việc nghiêm túc xem xét dự án Purari là giảm bớt khả năng hiện thực hóa một dự án thủy điện khác mà Trung Quốc đang thúc đẩy không ngừng với Chính phủ PNG, đó là dự án nhà máy thủy điện Ramu 2. Phê duyệt ban đầu cho dự án Ramu 2 đã được trao vào năm 2015 cho một tập đoàn xây dựng Trung Quốc, với sự tài trợ của ngân hàng xuất nhập khẩu Trung Quốc Eximbank. Ramu 2 có thể sẽ khiến công ty điện quốc gia PNG Power phá sản, do nhu cầu năng lượng hạn chế và chi phí xây dựng ước tính khoảng 2 tỷ USD.
Trong khi đó, Purari, nếu được tài trợ và phát triển hợp lý, có thể đáp ứng các nhu cầu năng lượng chính của PNG ngay cả với sự phát triển theo từng giai đoạn trong khoảng thời gian nhiều năm.
Các dự án có tầm ảnh hưởng và tác động lớn mà Australia có thể xem xét là tái phát triển các trường đại học của PNG, vốn thường xuyên bị thiếu vốn trong nhiều năm. Có một số bằng chứng về mối quan tâm của Trung Quốc đối với việc xây dựng các dự án trường học lớn ở thủ đô Port Moresby và các dự án nhỏ hơn ở những khu vực khác của đất nước.
Năm 2010, Chính phủ Australia và PNG đã khởi xướng việc đánh giá lĩnh vực giáo dục đại học của PNG với việc cấp một số nguồn vốn bổ sung. Nhưng để có thể tái cơ cấu toàn ngành, trong đó ưu tiên cho khai khoáng, nông nghiệp, kinh doanh, công nghệ thông tin và du lịch, là một điều quá sức.
Ngoài các dự án lớn được lựa chọn, Australia cần cùng Quỹ Tiền tệ Quốc tế (IMF) và Ngân hàng Thế giới (WB) có các cuộc thảo luận với Chính phủ PNG về khả năng thoát khỏi hoặc ít nhất là giảm thiểu các khoản nợ của PNG đối với Trung Quốc.
PNG hiện có tổng nợ quốc gia lên đến gần 40 tỷ kina (khoảng 10,8 tỷ USD), chiếm khoảng 40% GDP quốc gia. Chiếm tỷ trọng lớn và ngày càng tăng là các khoản vay từ Trung Quốc trong các lĩnh vực như cơ sở hạ tầng, thông tin liên lạc và nông nghiệp. Các khoản nợ này không bao gồm toàn bộ những khoản nợ liên quan đến Sáng kiến Vành đai và Con đường (BRI) mà PNG đã hợp tác với Trung Quốc vào năm 2018.
PNG nợ Trung Quốc khoảng 2,5 tỷ kina (790 triệu USD) tính riêng cho các dự án về truyền thông và hàng trăm triệu cho các dự án đường bộ đang được triển khai. Ngoài các khoản nợ trên thì các khoản nợ từ việc tham gia sáng kiến BRI đang dần rõ ràng hơn.
Australia có thể cần phải đổi mới trong các cuộc thảo luận với PNG về việc giảm phụ thuộc vào các khoản vay từ Trung Quốc và ngăn chặn các khoản nợ đó gia tăng. PNG đã miễn cưỡng đồng ý với một gói tái cơ cấu do IMF dẫn đầu, nhưng PNG có thể có ít sự thay thế, ngoài một gói cứu trợ từ Trung Quốc, đã nằm trong chương trình nghị sự năm 2019.
Những đề xuất của tác giả tập trung chủ yếu vào PNG nhưng có mức độ liên quan tương tự như mối quan hệ của Australia với các quốc gia Nam Thái Bình Dương khác. Ưu tiên trước mắt của Australia là xem xét các dự án lớn và táo bạo nhằm nâng cao ảnh hưởng của Australia và hỗ trợ các quốc gia Thái Bình Dương trong các lĩnh vực quan trọng vào thời điểm những dự án bị thử thách nghiêm trọng về mặt kinh tế và chiến lược.