Người đưa tin
Administrator
-
Người đưa tin
Báo Jakarta Post số ra mới đây có đăng bài viết với tựa đề: “Tương lai năng lượng của ASEAN sau đại dịch COVID-19”. Nội dung bài viết như sau:
Trong hai thập kỷ qua, Hiệp hội các Quốc gia Đông Nam Á (ASEAN) đã đạt được những tiến bộ đáng kể trong lĩnh vực năng lượng liên quan đến quá trình tăng tốc tiếp cận điện khí hóa nông thôn, cung cấp nhanh chóng hệ thống lưới điện quốc gia quy mô lớn, huy động thành công các nguồn tài nguyên bản địa, từng bước áp dụng công nghệ mới và chia sẻ năng lượng tái tạo vào hỗn hợp năng lượng của ASEAN.
Bên cạnh đó, ASEAN cũng bắt đầu chứng kiến hoạt động nhập khẩu điện xuyên quốc gia song phương và quá trình trao đổi điện năng này được kỳ vọng sẽ thúc đẩy thị trường thương mại đa phương trong tương lai.
Tuy nhiên, bối cảnh năng lượng trong tương lai của ASEAN sẽ dựa vào các hành động, chính sách và đầu tư của ngày hôm nay để làm thay đổi hệ thống năng lượng dựa trên nhiên liệu hóa thạch vốn đang chiếm ưu thế hiện nay và hướng tới một hệ thống năng lượng sạch hơn.
* Những thách thức của đại dịch
Khi thế giới tập trung vào việc ngăn chặn sự lây lan của đại dịch COVID-19, các biện pháp chính sách sẽ mang lại những kết quả khác nhau. Ngoài ra, thời điểm thích hợp để mở cửa lại nền kinh tế một phần hoặc toàn bộ, nhằm giảm tác động kinh tế cũng như mang lại việc làm và thị trường vững mạnh, cũng là những yếu tố có thể ảnh hưởng đến thị trường năng lượng.
Những gì chúng ta biết là đại dịch COVID-19 đã đưa kinh tế thế giới vào suy thoái, trong đó tăng trưởng toàn cầu được dự đoán giảm 4,9% và khu vực ASEAN-5 (gồm Singapore, Malaysia, Indonesia, Philippines và Thái Lan) giảm 1,3% vào năm 2020.
Nhu cầu năng lượng toàn cầu dự kiến sẽ giảm 6% vào năm 2020 so với mức của năm 2019. Tuy nhiên, các quốc gia bị phong tỏa một phần hoặc toàn bộ có thể thấy nhu cầu năng lượng giảm tới 18-25% vào năm 2020. Nhu cầu dầu toàn cầu cũng dự kiến sẽ giảm trung bình 8 triệu thùng/ngày vào năm 2020. Do đó, lượng khí thải CO2 trên toàn cầu dự kiến sẽ giảm 8% vào năm 2020 so với mức của năm 2019.
Cuộc khủng hoảng đã đẩy 300 triệu việc làm trên toàn cầu vào thế “ngàn cân treo sợi tóc”, trong đó 3,2 triệu trong tổng số 40 triệu việc làm trong lĩnh vực năng lượng có thể đã mất đi. Ngoài ra, nhiều triệu việc làm trong khu vực phi chính thức cũng đã bị ảnh hưởng nghiêm trọng và hàng triệu người có thể đã rơi xuống dưới mức nghèo khổ.
Trong thời kỳ khủng hoảng, một số nước ASEAN đã phải đối mặt với thách thức gia tăng nợ quốc gia hoặc cạn kiệt nguồn tiết kiệm quốc gia do phải chi tiêu nhiều hơn để bảo vệ cuộc sống, phúc lợi và cần phải có một gói kích thích thích hợp để cứu nền kinh tế.
Nếu không có các gói kích thích kinh tế phù hợp, kinh tế sẽ chậm phục hồi và tác động sẽ rất lớn. Tuy nhiên, khi kỷ nguyên sau khi COVID-19 bắt đầu, hy vọng vào năm 2021, nhu cầu năng lượng cũng như khí thải, dự kiến sẽ tăng trở lại mạnh mẽ.
Hiện nay, hầu hết thế giới, bao gồm cả ASEAN phải đối mặt với những thách thức to lớn đối với bối cảnh thị trường năng lượng trong tương lai và cách thức chuyển đổi năng lượng sẽ áp dụng một kiến trúc mới bao gồm chính sách và công nghệ hợp lý để đảm bảo tiếp cận năng lượng với khả năng chi trả, an ninh năng lượng và bền vững năng lượng.
Do đó, tất cả các quyết định và biện pháp chính sách năng lượng sẽ cần phải được cân nhắc trước các rủi ro về chi phí năng lượng cao hơn, khả năng chi trả và an ninh năng lượng đối với giai đoạn sau COVID-19.
* Cải cách thị trường điện
Với tỷ lệ nhiên liệu hóa thạch cao trong hỗn hợp năng lượng hiện tại của ASEAN, việc sử dụng sạch nhiên liệu hóa thạch thông qua triển khai công nghệ sạch là không thể thiếu để khử carbon trong khí thải của ASEAN. Hơn nữa, khí tự nhiên cũng cần được thúc đẩy như một loại nhiên liệu chuyển tiếp trong ASEAN.
Trong bối cảnh đó, năng lượng tái tạo, hiệu quả năng lượng và hydro tái tạo cần được đẩy mạnh cùng với việc áp dụng các công nghệ sạch trong trung và dài hạn. Mặc dù đây là nguồn năng lượng dồi dào nhất trong ASEAN, năng lượng Mặt Trời và Gió cho đến nay chỉ đóng góp một lượng không đáng kể (2,4% vào năm 2020) vào hỗn hợp điện.
Do đó, những cải cách trong lĩnh vực năng lượng, đặc biệt là thị trường điện, là rất cần thiết để có sự cạnh tranh cởi mở hơn trong tất cả các lĩnh vực của thị trường điện như phát điện, truyền tải và phân phối. Ngoài ra, cũng cần cải cách hơn nữa các quy tắc và thủ tục để cho phép những công nghệ tiên tiến và cạnh tranh hơn tham gia vào thị phần năng lượng hỗn hợp, thay vì sử dụng các quy tắc và thủ tục cũ vốn ưu tiên cho nhiên liệu truyền thống.
Thị trường điện trong tương lai sẽ cần chuyển từ mô hình kết hợp “người mua duy nhất” sang cạnh tranh toàn thị trường với cơ quan quản lý điện độc lập và nhà điều hành hệ thống thể chế khu vực để tạo điều kiện thuận lợi cho thị trường bán buôn cũng như bán lẻ, đồng thời khuyến khích nhiều người chơi tham gia hơn.
Theo cách này, cải cách thị trường điện sẽ thu hút đầu tư nước ngoài để hiện đại hóa cơ sở hạ tầng điện bao gồm hệ thống điện hiệu quả hơn và loại bỏ dần các công nghệ và phát điện kém hiệu quả.
Để có khả năng phục hồi năng lượng sau COVID-19, cơ sở hạ tầng năng lượng chất lượng sẽ cần được thúc đẩy và thông qua ở ASEAN vì điều này sẽ đảm bảo tăng trưởng bao trùm, mang lại sự hài hòa của con người, sự phát triển và bền vững môi trường. Tuy nhiên, các nhà lãnh đạo ASEAN nên coi tác động của COVID-19 và thời kỳ giá dầu thấp là cơ hội để thực hiện các cải cách chính sách năng lượng nghiêm túc, chẳng hạn như trợ cấp nhiên liệu hóa thạch.
Các nền kinh tế đang phát triển cần tiếp cận với sự hỗ trợ của quốc tế để đảm bảo rằng các gói kích thích phục hồi kinh tế xanh của quốc gia là đủ để tạo ra tác động lâu dài trong việc giảm phát thải. Trong khi COVID-19 đã làm trì hoãn nhiều dự án cơ sở hạ tầng liên quan đến năng lượng, các quốc gia cần phải khởi động lại chính sách năng lượng của mình để đảm bảo rằng các chính sách sau COVID-19 sẽ thu hút đầu tư lâu dài và bền vững cho các công nghệ năng lượng sạch, các nguồn nhiên liệu sạch mới như hydro xanh và năng lượng tái tạo.
Việc không phân chia quyền sở hữu trên thị trường điện, quyền tiếp cận không phân biệt đối xử của bên thứ ba vào các mạng lưới truyền tải và phân phối, cùng việc loại bỏ dần các khoản trợ cấp trong sản xuất điện dựa trên nhiên liệu hóa thạch đảm bảo các điều kiện tiên quyết cho cạnh tranh thị trường bằng cách mang lại một sân chơi bình đẳng cho các công nghệ mới và năng lượng tái tạo nhập vào hỗn hợp năng lượng.
Các chính sách cần thiết khác để thu hút đầu tư nước ngoài vào năng lượng tái tạo và công nghệ sạch bao gồm khuyến khích chính sách tài khóa (miễn thuế), loại bỏ các rào cản thị trường và gánh nặng quy định, và các chính sách khác để giảm chi phí đầu tư trả trước, chẳng hạn như hệ thống thanh toán hoàn lại, thông qua trợ cấp và bảo đảm của chính phủ đầu tư khả thi hơn và rủi ro thấp hơn.
Trong hai thập kỷ qua, Hiệp hội các Quốc gia Đông Nam Á (ASEAN) đã đạt được những tiến bộ đáng kể trong lĩnh vực năng lượng liên quan đến quá trình tăng tốc tiếp cận điện khí hóa nông thôn, cung cấp nhanh chóng hệ thống lưới điện quốc gia quy mô lớn, huy động thành công các nguồn tài nguyên bản địa, từng bước áp dụng công nghệ mới và chia sẻ năng lượng tái tạo vào hỗn hợp năng lượng của ASEAN.
Bên cạnh đó, ASEAN cũng bắt đầu chứng kiến hoạt động nhập khẩu điện xuyên quốc gia song phương và quá trình trao đổi điện năng này được kỳ vọng sẽ thúc đẩy thị trường thương mại đa phương trong tương lai.
Tuy nhiên, bối cảnh năng lượng trong tương lai của ASEAN sẽ dựa vào các hành động, chính sách và đầu tư của ngày hôm nay để làm thay đổi hệ thống năng lượng dựa trên nhiên liệu hóa thạch vốn đang chiếm ưu thế hiện nay và hướng tới một hệ thống năng lượng sạch hơn.
* Những thách thức của đại dịch
Khi thế giới tập trung vào việc ngăn chặn sự lây lan của đại dịch COVID-19, các biện pháp chính sách sẽ mang lại những kết quả khác nhau. Ngoài ra, thời điểm thích hợp để mở cửa lại nền kinh tế một phần hoặc toàn bộ, nhằm giảm tác động kinh tế cũng như mang lại việc làm và thị trường vững mạnh, cũng là những yếu tố có thể ảnh hưởng đến thị trường năng lượng.
Những gì chúng ta biết là đại dịch COVID-19 đã đưa kinh tế thế giới vào suy thoái, trong đó tăng trưởng toàn cầu được dự đoán giảm 4,9% và khu vực ASEAN-5 (gồm Singapore, Malaysia, Indonesia, Philippines và Thái Lan) giảm 1,3% vào năm 2020.
Nhu cầu năng lượng toàn cầu dự kiến sẽ giảm 6% vào năm 2020 so với mức của năm 2019. Tuy nhiên, các quốc gia bị phong tỏa một phần hoặc toàn bộ có thể thấy nhu cầu năng lượng giảm tới 18-25% vào năm 2020. Nhu cầu dầu toàn cầu cũng dự kiến sẽ giảm trung bình 8 triệu thùng/ngày vào năm 2020. Do đó, lượng khí thải CO2 trên toàn cầu dự kiến sẽ giảm 8% vào năm 2020 so với mức của năm 2019.
Cuộc khủng hoảng đã đẩy 300 triệu việc làm trên toàn cầu vào thế “ngàn cân treo sợi tóc”, trong đó 3,2 triệu trong tổng số 40 triệu việc làm trong lĩnh vực năng lượng có thể đã mất đi. Ngoài ra, nhiều triệu việc làm trong khu vực phi chính thức cũng đã bị ảnh hưởng nghiêm trọng và hàng triệu người có thể đã rơi xuống dưới mức nghèo khổ.
Trong thời kỳ khủng hoảng, một số nước ASEAN đã phải đối mặt với thách thức gia tăng nợ quốc gia hoặc cạn kiệt nguồn tiết kiệm quốc gia do phải chi tiêu nhiều hơn để bảo vệ cuộc sống, phúc lợi và cần phải có một gói kích thích thích hợp để cứu nền kinh tế.
Nếu không có các gói kích thích kinh tế phù hợp, kinh tế sẽ chậm phục hồi và tác động sẽ rất lớn. Tuy nhiên, khi kỷ nguyên sau khi COVID-19 bắt đầu, hy vọng vào năm 2021, nhu cầu năng lượng cũng như khí thải, dự kiến sẽ tăng trở lại mạnh mẽ.
Hiện nay, hầu hết thế giới, bao gồm cả ASEAN phải đối mặt với những thách thức to lớn đối với bối cảnh thị trường năng lượng trong tương lai và cách thức chuyển đổi năng lượng sẽ áp dụng một kiến trúc mới bao gồm chính sách và công nghệ hợp lý để đảm bảo tiếp cận năng lượng với khả năng chi trả, an ninh năng lượng và bền vững năng lượng.
Do đó, tất cả các quyết định và biện pháp chính sách năng lượng sẽ cần phải được cân nhắc trước các rủi ro về chi phí năng lượng cao hơn, khả năng chi trả và an ninh năng lượng đối với giai đoạn sau COVID-19.
* Cải cách thị trường điện
Với tỷ lệ nhiên liệu hóa thạch cao trong hỗn hợp năng lượng hiện tại của ASEAN, việc sử dụng sạch nhiên liệu hóa thạch thông qua triển khai công nghệ sạch là không thể thiếu để khử carbon trong khí thải của ASEAN. Hơn nữa, khí tự nhiên cũng cần được thúc đẩy như một loại nhiên liệu chuyển tiếp trong ASEAN.
Trong bối cảnh đó, năng lượng tái tạo, hiệu quả năng lượng và hydro tái tạo cần được đẩy mạnh cùng với việc áp dụng các công nghệ sạch trong trung và dài hạn. Mặc dù đây là nguồn năng lượng dồi dào nhất trong ASEAN, năng lượng Mặt Trời và Gió cho đến nay chỉ đóng góp một lượng không đáng kể (2,4% vào năm 2020) vào hỗn hợp điện.
Do đó, những cải cách trong lĩnh vực năng lượng, đặc biệt là thị trường điện, là rất cần thiết để có sự cạnh tranh cởi mở hơn trong tất cả các lĩnh vực của thị trường điện như phát điện, truyền tải và phân phối. Ngoài ra, cũng cần cải cách hơn nữa các quy tắc và thủ tục để cho phép những công nghệ tiên tiến và cạnh tranh hơn tham gia vào thị phần năng lượng hỗn hợp, thay vì sử dụng các quy tắc và thủ tục cũ vốn ưu tiên cho nhiên liệu truyền thống.
Thị trường điện trong tương lai sẽ cần chuyển từ mô hình kết hợp “người mua duy nhất” sang cạnh tranh toàn thị trường với cơ quan quản lý điện độc lập và nhà điều hành hệ thống thể chế khu vực để tạo điều kiện thuận lợi cho thị trường bán buôn cũng như bán lẻ, đồng thời khuyến khích nhiều người chơi tham gia hơn.
Theo cách này, cải cách thị trường điện sẽ thu hút đầu tư nước ngoài để hiện đại hóa cơ sở hạ tầng điện bao gồm hệ thống điện hiệu quả hơn và loại bỏ dần các công nghệ và phát điện kém hiệu quả.
Để có khả năng phục hồi năng lượng sau COVID-19, cơ sở hạ tầng năng lượng chất lượng sẽ cần được thúc đẩy và thông qua ở ASEAN vì điều này sẽ đảm bảo tăng trưởng bao trùm, mang lại sự hài hòa của con người, sự phát triển và bền vững môi trường. Tuy nhiên, các nhà lãnh đạo ASEAN nên coi tác động của COVID-19 và thời kỳ giá dầu thấp là cơ hội để thực hiện các cải cách chính sách năng lượng nghiêm túc, chẳng hạn như trợ cấp nhiên liệu hóa thạch.
Các nền kinh tế đang phát triển cần tiếp cận với sự hỗ trợ của quốc tế để đảm bảo rằng các gói kích thích phục hồi kinh tế xanh của quốc gia là đủ để tạo ra tác động lâu dài trong việc giảm phát thải. Trong khi COVID-19 đã làm trì hoãn nhiều dự án cơ sở hạ tầng liên quan đến năng lượng, các quốc gia cần phải khởi động lại chính sách năng lượng của mình để đảm bảo rằng các chính sách sau COVID-19 sẽ thu hút đầu tư lâu dài và bền vững cho các công nghệ năng lượng sạch, các nguồn nhiên liệu sạch mới như hydro xanh và năng lượng tái tạo.
Việc không phân chia quyền sở hữu trên thị trường điện, quyền tiếp cận không phân biệt đối xử của bên thứ ba vào các mạng lưới truyền tải và phân phối, cùng việc loại bỏ dần các khoản trợ cấp trong sản xuất điện dựa trên nhiên liệu hóa thạch đảm bảo các điều kiện tiên quyết cho cạnh tranh thị trường bằng cách mang lại một sân chơi bình đẳng cho các công nghệ mới và năng lượng tái tạo nhập vào hỗn hợp năng lượng.
Các chính sách cần thiết khác để thu hút đầu tư nước ngoài vào năng lượng tái tạo và công nghệ sạch bao gồm khuyến khích chính sách tài khóa (miễn thuế), loại bỏ các rào cản thị trường và gánh nặng quy định, và các chính sách khác để giảm chi phí đầu tư trả trước, chẳng hạn như hệ thống thanh toán hoàn lại, thông qua trợ cấp và bảo đảm của chính phủ đầu tư khả thi hơn và rủi ro thấp hơn.