vng
Thành viên
-
vng
Cùng được trồng nhưng khi gặp mưa bão, cây chăm sóc nhiều hơn lại bị đổ, hỏi ra mới biết: Vạn sự trên đời muốn đứng vững phải dựa vào nỗ lực của chính mình!
Nhân sinh ngắn ngủi, đừng lãng phí thời giờ chỉ để trông chờ vận may từ trên trời rơi xuống!
1. Câu chuyện trồng cây, trồng người: Muốn trưởng thành, đừng trông mong vào những điều dễ dàng
Ngày xưa, có hai người hàng xóm sống cạnh nhau. Một người là giáo viên đã nghỉ hưu và một người còn lại là nhân viên bảo hiểm. Cả hai người cùng trồng cây trong khu vườn của họ. Giáo viên về hưu tưới một ít nước cho cây của mình và không phải lúc nào cũng quan tâm đến chúng, trong khi người hàng xóm còn lại thường xuyên tưới nước cho cây và chăm sóc chúng rất tốt.
Những cây trồng của giáo viên về hưu rất đơn sơ nhưng vẫn rất tốt. Cây cối của nhân viên bảo hiểm còn xum xuê và xanh tốt hơn nhiều. Một ngày nọ, trong đêm, trời mưa to gió lớn do một cơn bão nhỏ. Sáng hôm sau, cả hai người đến kiểm tra thiệt hại trong khu vườn của họ. Người hàng xóm là nhân viên bảo hiểm nhìn thấy cây của anh ta bị đứt rễ và bị phá hủy hoàn toàn. Nhưng ngược lại, cây của giáo viên về hưu không bị hư hại gì và vẫn đứng vững.
Người hàng xóm là nhân viên bảo hiểm đã rất ngạc nhiên khi thấy điều đó, anh ta đến gặp giáo viên đã nghỉ hưu và hỏi: "Cả hai chúng ta cùng trồng những loại cây giống nhau, tôi thực sự chăm sóc cây của tôi tốt hơn, thậm chí còn tưới cho chúng nhiều nước hơn. Cây của tôi đã ra rễ, trong khi của cô thì không. Làm sao mà có thể được?"
Người giáo viên về hưu mỉm cười và nói: "Anh quan tâm nhiều hơn đến cây trồng của mình và tưới rất nhiều nước cho chúng, chính vì vậy mà chúng không cần phải tự phát triển để tìm chất dinh dưỡng. Anh đã chăm sóc chúng quá kỹ lưỡng trong khi tôi chỉ cho chúng một lượng nước vừa đủ và để rễ của chúng tự tìm kiếm thêm. Và vì thế, bộ rễ của chúng đã đi sâu hơn vào lòng đất và điều đó làm cho cây của tôi trở nên mạnh mẽ hơn. Đó là lý do tại sao cây của tôi sống sót".
Câu chuyện này nhắc nhở chúng ta về triết lý sống quan trọng: muốn trưởng thành, đừng trông mong vào những điều dễ dàng. Nếu mọi thứ đều dễ đạt được, chúng ta sẽ không hiểu được sự vất vả để kiếm được những thứ đó, không học cách tự làm việc và tôn trọng nó.
Cuộc sống không phải lúc nào cũng yên bình và trải thảm sẵn đợi chúng ta bước đi. Ai rồi cũng sẽ phải lớn lên như những cái cây kia. Và rồi, chúng ta cũng sẽ phải đối mặt với những phong ba, bão táp.
Nếu cứ mãi dựa dẫm vào sự ban phát của người khác, bạn sẽ chẳng thể cứng cáp, trưởng thành. Muốn đứng vững, bạn buộc phải tự dựa vào sức mình!
2. Muốn làm giàu nhưng vẫn ngửa tay xin sự ban phát, chàng linh mục "nhận cái kết đắng"
Một câu chuyện khác, cách đây rất lâu, có một linh mục cực kỳ lười biếng và nghèo khó. Anh ta không muốn làm bất cứ công việc nặng nhọc nào nhưng luôn mơ một ngày sẽ giàu có. Anh ta kiếm thức ăn qua ngày bằng cách khất thực.
Một buổi sáng, vị linh mục nhận được một bình sữa từ một người đi đường. Anh ta vô cùng thích thú và về nhà với bình sữa đó. Anh đun sôi sữa, uống một ít rồi cho phần sữa còn lại vào nồi. Tiếp đó, người linh mục thêm một chút men vào nồi để làm sữa đông.
Ngay sau đó anh ta bắt đầu tưởng tượng về nồi sữa đông và dần chìm vào giấc ngủ. Người linh mục luôn có suy nghĩ rằng nếu anh ta có thể trở nên giàu có bằng cách nào đó thì mọi đau khổ sẽ biến mất.
Trong giấc mơ, anh ta thấy: Đến sáng, nồi sữa được chuyển sang dạng sữa đông. "Mình sẽ khuấy sữa đông và làm bơ từ nó. Mình sẽ đun nóng bơ và làm bơ sữa từ nó. Sau đó mình sẽ đi đến chợ và bán miếng bơ đó và kiếm một số tiền. Với số tiền đó mình sẽ mua một con gà mái. Gà mái sẽ đẻ những quả trứng sẽ nở và sẽ có nhiều gà. Những con gà này sẽ lần lượt đẻ hàng trăm quả trứng và mình sẽ sớm có một trang trại gia cầm của riêng mình. Mình sẽ bán tất cả gà mái và mua một số con bò, và mở một cửa hàng sữa" - người linh mục tự nhủ.
Rồi anh ta thấy tất cả mọi người trong thị trấn mua sữa của mình. "Mình sẽ rất giàu có và chẳng bao lâu nữa mình sẽ có thể mua đồ trang sức. Nhà vua sẽ mua tất cả các đồ trang sức từ mình. Mình sẽ giàu có đến mức tôi sẽ có thể cưới một cô gái đặc biệt xinh đẹp từ một gia đình giàu có. Sắp tới mình sẽ có một cậu con trai kháu khỉnh. Nếu nó làm bất cứ điều gì nghịch ngợm, mình sẽ rất tức giận và để dạy cho nó một bài học, mình sẽ đánh nó một cây gậy lớn".
Trong giấc mơ, anh bất giác nhặt cây gậy cạnh giường và nghĩ rằng mình đang đánh đứa con trai, giơ gậy và vô tình đập vào nồi. Bình sữa bị vỡ khiến anh bừng tỉnh.
Cũng như anh chàng linh mục kia, hẳn bất cứ ai cũng đã từng mơ mộng về một tương lai tốt đẹp. Nhưng giấc mơ sẽ mãi chỉ là giấc mơ nếu bạn không chịu "thức giấc". Không có gì thay thế được cho sự chăm chỉ, nỗ lực không ngừng. Nếu chỉ trông chờ vào sự bố thí của người ngoài và chỉ biết tưởng tượng như chàng linh mục, bạn sẽ chẳng bao giờ có thể tự thoát ra khỏi cái vòng thất bại luẩn quẩn của chính mình.
Trên đời này không có may mắn từ trên trời rơi xuống, cũng không có sự ban phát nào là cho không. Ước mơ không ai đánh thuế nhưng nếu cứ ước mơ mà không có hành động thì đó chỉ là những mơ ước tầm thường, viển vông. Muốn phát triển, muốn thành công, bạn buộc phải nỗ lực và trả giá, vạn sự phải tự dựa vào mình mới vững vàng!
Thùy Anh
Theo Nhịp sống kinh tế
Nhân sinh ngắn ngủi, đừng lãng phí thời giờ chỉ để trông chờ vận may từ trên trời rơi xuống!
1. Câu chuyện trồng cây, trồng người: Muốn trưởng thành, đừng trông mong vào những điều dễ dàng
Ngày xưa, có hai người hàng xóm sống cạnh nhau. Một người là giáo viên đã nghỉ hưu và một người còn lại là nhân viên bảo hiểm. Cả hai người cùng trồng cây trong khu vườn của họ. Giáo viên về hưu tưới một ít nước cho cây của mình và không phải lúc nào cũng quan tâm đến chúng, trong khi người hàng xóm còn lại thường xuyên tưới nước cho cây và chăm sóc chúng rất tốt.
Những cây trồng của giáo viên về hưu rất đơn sơ nhưng vẫn rất tốt. Cây cối của nhân viên bảo hiểm còn xum xuê và xanh tốt hơn nhiều. Một ngày nọ, trong đêm, trời mưa to gió lớn do một cơn bão nhỏ. Sáng hôm sau, cả hai người đến kiểm tra thiệt hại trong khu vườn của họ. Người hàng xóm là nhân viên bảo hiểm nhìn thấy cây của anh ta bị đứt rễ và bị phá hủy hoàn toàn. Nhưng ngược lại, cây của giáo viên về hưu không bị hư hại gì và vẫn đứng vững.
Người hàng xóm là nhân viên bảo hiểm đã rất ngạc nhiên khi thấy điều đó, anh ta đến gặp giáo viên đã nghỉ hưu và hỏi: "Cả hai chúng ta cùng trồng những loại cây giống nhau, tôi thực sự chăm sóc cây của tôi tốt hơn, thậm chí còn tưới cho chúng nhiều nước hơn. Cây của tôi đã ra rễ, trong khi của cô thì không. Làm sao mà có thể được?"
Người giáo viên về hưu mỉm cười và nói: "Anh quan tâm nhiều hơn đến cây trồng của mình và tưới rất nhiều nước cho chúng, chính vì vậy mà chúng không cần phải tự phát triển để tìm chất dinh dưỡng. Anh đã chăm sóc chúng quá kỹ lưỡng trong khi tôi chỉ cho chúng một lượng nước vừa đủ và để rễ của chúng tự tìm kiếm thêm. Và vì thế, bộ rễ của chúng đã đi sâu hơn vào lòng đất và điều đó làm cho cây của tôi trở nên mạnh mẽ hơn. Đó là lý do tại sao cây của tôi sống sót".
Câu chuyện này nhắc nhở chúng ta về triết lý sống quan trọng: muốn trưởng thành, đừng trông mong vào những điều dễ dàng. Nếu mọi thứ đều dễ đạt được, chúng ta sẽ không hiểu được sự vất vả để kiếm được những thứ đó, không học cách tự làm việc và tôn trọng nó.
Cuộc sống không phải lúc nào cũng yên bình và trải thảm sẵn đợi chúng ta bước đi. Ai rồi cũng sẽ phải lớn lên như những cái cây kia. Và rồi, chúng ta cũng sẽ phải đối mặt với những phong ba, bão táp.
Nếu cứ mãi dựa dẫm vào sự ban phát của người khác, bạn sẽ chẳng thể cứng cáp, trưởng thành. Muốn đứng vững, bạn buộc phải tự dựa vào sức mình!
2. Muốn làm giàu nhưng vẫn ngửa tay xin sự ban phát, chàng linh mục "nhận cái kết đắng"
Một câu chuyện khác, cách đây rất lâu, có một linh mục cực kỳ lười biếng và nghèo khó. Anh ta không muốn làm bất cứ công việc nặng nhọc nào nhưng luôn mơ một ngày sẽ giàu có. Anh ta kiếm thức ăn qua ngày bằng cách khất thực.
Một buổi sáng, vị linh mục nhận được một bình sữa từ một người đi đường. Anh ta vô cùng thích thú và về nhà với bình sữa đó. Anh đun sôi sữa, uống một ít rồi cho phần sữa còn lại vào nồi. Tiếp đó, người linh mục thêm một chút men vào nồi để làm sữa đông.
Ngay sau đó anh ta bắt đầu tưởng tượng về nồi sữa đông và dần chìm vào giấc ngủ. Người linh mục luôn có suy nghĩ rằng nếu anh ta có thể trở nên giàu có bằng cách nào đó thì mọi đau khổ sẽ biến mất.
Trong giấc mơ, anh ta thấy: Đến sáng, nồi sữa được chuyển sang dạng sữa đông. "Mình sẽ khuấy sữa đông và làm bơ từ nó. Mình sẽ đun nóng bơ và làm bơ sữa từ nó. Sau đó mình sẽ đi đến chợ và bán miếng bơ đó và kiếm một số tiền. Với số tiền đó mình sẽ mua một con gà mái. Gà mái sẽ đẻ những quả trứng sẽ nở và sẽ có nhiều gà. Những con gà này sẽ lần lượt đẻ hàng trăm quả trứng và mình sẽ sớm có một trang trại gia cầm của riêng mình. Mình sẽ bán tất cả gà mái và mua một số con bò, và mở một cửa hàng sữa" - người linh mục tự nhủ.
Rồi anh ta thấy tất cả mọi người trong thị trấn mua sữa của mình. "Mình sẽ rất giàu có và chẳng bao lâu nữa mình sẽ có thể mua đồ trang sức. Nhà vua sẽ mua tất cả các đồ trang sức từ mình. Mình sẽ giàu có đến mức tôi sẽ có thể cưới một cô gái đặc biệt xinh đẹp từ một gia đình giàu có. Sắp tới mình sẽ có một cậu con trai kháu khỉnh. Nếu nó làm bất cứ điều gì nghịch ngợm, mình sẽ rất tức giận và để dạy cho nó một bài học, mình sẽ đánh nó một cây gậy lớn".
Trong giấc mơ, anh bất giác nhặt cây gậy cạnh giường và nghĩ rằng mình đang đánh đứa con trai, giơ gậy và vô tình đập vào nồi. Bình sữa bị vỡ khiến anh bừng tỉnh.
Cũng như anh chàng linh mục kia, hẳn bất cứ ai cũng đã từng mơ mộng về một tương lai tốt đẹp. Nhưng giấc mơ sẽ mãi chỉ là giấc mơ nếu bạn không chịu "thức giấc". Không có gì thay thế được cho sự chăm chỉ, nỗ lực không ngừng. Nếu chỉ trông chờ vào sự bố thí của người ngoài và chỉ biết tưởng tượng như chàng linh mục, bạn sẽ chẳng bao giờ có thể tự thoát ra khỏi cái vòng thất bại luẩn quẩn của chính mình.
Trên đời này không có may mắn từ trên trời rơi xuống, cũng không có sự ban phát nào là cho không. Ước mơ không ai đánh thuế nhưng nếu cứ ước mơ mà không có hành động thì đó chỉ là những mơ ước tầm thường, viển vông. Muốn phát triển, muốn thành công, bạn buộc phải nỗ lực và trả giá, vạn sự phải tự dựa vào mình mới vững vàng!
Thùy Anh
Theo Nhịp sống kinh tế